Trung thu xưa có gì? Trong ký ức tôi, trung thu đầu tiên của hai anh em là 2 chiếc đèn ông sao ba mua về, thắp nến vào, mang ra ngõ dạo. Có cơn gió vô tình ngang qua, nến đổ ngang, cái đèn của nhỏ em thủng đi một mảng. Và kèm sau đó là nước mắt nhạt nhoà.
Ngày nhỏ, đọc báo Nhi đồng, thấy cụm từ phá cỗ mới diệu kỳ và kích thích làm sao. Quê nghèo, cỗ trung thu của cả nhà là gói bánh quy mẹ tôi chưng trên bàn thờ, đợi nhang tàn rồi mang xuống bóc ra, mỗi người một cái, nhâm nhi bên ngọn đèn dầu.
Những ngày lớn hơn, trung thu cũng đủ đầy hơn. Có đèn lồng điện, bánh dẻo, bánh nướng, được xem múa lân, được đi rước đèn. Rồi những mùa trung thu nơi phố thị, trung thu bên người yêu thương. Và giờ là trung thu cùng các con. Hai đứa con tôi, nay cũng chừng tuổi tôi với cái đèn ông sao hồi đó.
Tôi vẫn thích những khoảnh khắc, khi thời gian như dừng lại, để ngồi nhớ những ngày xưa, và ngẫm chuyện bây giờ. Để thấy thời gian như một cơn gió. Bao mùa trung thu đi qua, rồi sẽ đến một ngày, đã đủ lớn để mong bé lại, như ngày hôm qua…
Tôi nhớ tôi của những năm xưa cũ, và trân quý những tháng ngày hiện tại. Rồi nhiều năm về sau, khi các con tôi lớn lên, rồi sẽ đôi lần, chúng sẽ nhớ về những mùa trung thu ngày nhỏ…
Hình như năm nào trung thu cũng mưa. Sau mưa, bầu trời đêm sẽ là vầng trăng thu dịu dàng. Hãy trân quý những ngày thu dịu nhẹ, được quây quần bên nhau, dẫu là bên ngọn đèn dầu, với mẩu bánh quy rẻ tiền, hay phố xa hoa đèn đủ đầy bánh mứt… Tất cả, rồi sẽ là những khung trời kỉ niệm.
Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ