Con theo thầy Khoa học đàn được nửa năm. Thầy đàn giỏi, vui vẻ, đặc biệt là chịu khó lắng nghe mọi điều con huyên thuyên, trên đất dưới trời.
Nhà thầy ở Bình Tân, mỗi cuối tuần thầy chạy sang Quận 2, không kể nắng mưa, dạy con 1 tiếng, rồi về. Nửa năm, thầy nghỉ đúng một buổi – hôm đó thầy thi cuối kỳ.
Rồi cũng tới lúc con phải chia tay thầy. Thầy tặng con cái đàn Piano mô hình nhỏ xinh, con thích ơi là thích. Con chơi được hẳn một buổi, trước khi tháo tung ốc vít ra vì yêu khoa học.
Cái đàn mô hình đó chắc cũng bằng tiền công thầy dạy mấy buổi cộng lại.
Hôm chia tay, ba hỏi sao thầy Khoa không dạy bên này nữa? Thầy nói thầy còn mấy tháng nữa là tốt nghiệp, nên phải tập trung bài vở nhiều quá. Hỏi ra nữa mới biết thầy đang học một lúc 2 trường, Nhạc viện và Sư phạm.
Thời buổi này, người tử tế, giỏi giang, chịu khó như thầy, thật hiếm có.
Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ