Trường học Phát-xít

Trường học Phát-xít
Trường học Phát-xít

Em thấy trường này có vẻ hơi Phát-xít, kiểu như là ép bé vào khuôn khổ quá mức ấy anh. Như là dép phải để đúng nơi, tới trường là phải xếp hàng vào lớp, cất balo gọn gàng, ăn xong phải tự dọn dẹp, tự cất ghế, tự trải xếp mền buổi trưa… Em sợ con mình bị cuốn vào những nề nếp như vậy sẽ không còn sáng tạo được nữa.

Thực ra thì, sáng tạo và nề nếp nó là hai phạm trù riêng mà em nhỉ?

Em thấy có liên quan mà anh.

Là liên quan thế nào?

Em thường sẽ bị rối, không nghĩ được gì khi bị thúc ép hay khuôn khổ quá mức. Phải để em được tự do thì em mới sáng tạo được.

À, thì ra là vậy…

Tự do giúp con người ta sáng tạo, điều này đúng, không gì phải bàn cãi. Chỉ là làm sao để có được tự do, thì lại là một câu hỏi không dễ trả lời.

Một trong những điều kiện cần để có được tự do, anh nghĩ là con phải độc lập. Độc lập – Tự do – Hạnh phúc. Những khuôn khổ như là cất dép, xếp hàng, tự phục vụ, tự dọn dẹp… là để giúp con xây dựng sự độc lập tự thân, và giúp con dễ dàng hòa hợp với những nguyên tắc chung trong một tập thể. Khi những việc đó con có thể tự làm thành thục, nhanh nhẹn, nhẹ nhàng, thì rồi cả ngày dài sẽ là thời gian để cho con thỏa sức sáng tạo thôi mà.

Nhưng nếu con không bị ép vào nề nếp, con có thể thong thả đi vào sân trường, ngắm nhìn hoa cỏ, thư thái bước lên cầu thang, thoải mái đi vào lớp học, chẳng phải là sẽ tốt hơn không anh?

Uhm, đúng là như vậy. Nhưng nhiều khi, mình thử nghĩ thoáng ra thêm chút nữa xem sao. Cỏ cây, hoa lá, đâu phải chỉ ở sân trường mới có. Em có thử một lần đưa con đi học sớm hơn mươi phút, thoải mái ngắm nhìn đường phố, dừng lại nhặt một chiếc lá rơi, thư thái cùng con lắng nghe tiếng chim hót đầu ngày… Hay là mỗi sáng, mình đều hối thúc con mang giày thật nhanh, vội vội vàng vàng đến trường, giao con cho các cô để còn kịp giờ làm?!

“…”

Hoặc là buổi chiều, mình về sớm hơn một chút, đón con, rồi cho con thỏa thích ngắm nhìn hoa cỏ trong sân trường, thay vì vội vàng lên xe về nhà để còn kịp cơm nước buổi tối…

“…”

Trường học, dù thế nào thì cũng là môi trường tập thể, sẽ có những khuôn khổ, những quy tắc và triết lý riêng. Tất nhiên không gì là toàn vẹn. Rồi tùy vào tính cách, kinh nghiệm, kỹ năng, tâm huyết của từng giáo viên, chắc chắn sẽ có những bất đồng, những điều chưa hài lòng. Thì mình có thể trao đổi, góp ý thêm với các cô, với nhà trường. Và nếu là không tìm được tiếng nói chung, mình có thể nghĩ đến những lựa chọn khác.

Nhưng nhiều khi, vấn đề lại đang nằm ở mình nhiều hơn em ạ.

Còn tự do, hay sáng tạo, có lẽ nó là hoa thơm, quả ngọt của những chuỗi ngày miệt mài gieo mầm, chăm bón, kiên trì, và kỷ luật.

Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ