Con gái 3 tuổi

Con gái 3 tuổi
Con gái 3 tuổi

Chẳng mấy chốc, con gái tròn 3 tuổi.

3 tuổi, con đã biết mè nheo, vòi vĩnh, mít ướt, ăn vạ, đủ đường. Con nói là con phải ăn thật nhiều, uống nước thật nhiều, để con to khỏe, để con tự mở tủ lạnh. Ra vậy, mở tủ lạnh, mở ra nào là kẹo bánh, sữa, trái cây… tha hồ bỏm bẻm.

3 tuổi, con thoát mốc suy dinh dưỡng báo động đỏ, chuyển sang mốc cam hay vàng gì đó. Vẫn là một hành trình dài, cơ mà thoát được ngưỡng nào thì vui cái đã, con nhỉ. Đợt này mẹ mua quần áo tăng thêm một size, con mặc vẫn vừa vặn, ba mẹ nhìn nhau mừng rơi nước mắt. Lâu lắm rồi mới tăng được size quần áo cho con.

3 tuổi, thích gì, muốn gì, con đã biết thỏ thẻ với mẹ, to nhỏ với ba. Sinh nhật, con kể nào là thích búp bê, nào là xe cứu hỏa, thêm đồng hồ giống bạn Michan nữa. Rồi phải có bong bóng, và bánh kem dâu tây. Ok, bánh dâu tây đã có cô ba lo, những thứ còn lại, ba mẹ lượn shopee một vòng là đầy đủ. Thổi nến xong, hỏi con có muốn khui quà chưa, hay là ăn bánh kem trước, con chọn ngay bánh kem. Chịu thôi, mình sinh ra cái nết sáng chiều đều thích có gì đó bỏm bẻm trong miệng rồi. Là ăn vặt quá nên không chịu lớn đấy thôi. Anh hai ngồi bên cứ nhấp nhỏm: Sao Annie chưa muốn khui quà vậy?!

3 tuổi, con đã biết đè đầu cưỡi cổ anh hai, dành đồ chơi, nạt anh hai sa sả. Mà đâu chỉ anh hai, cả nhà đều bị con bắt nạt. Buổi tối, trước khi ngủ là một loạt các quy trình của con. Uống sữa, đọc sách, đánh răng, đi vệ sinh, uống nước, bôi kem, bôi dầu, đắp chăn, chỉnh máy lạnh, bật đèn, tắt đèn, tìm em thỏ… cứ vài hôm quy trình lại phình ra thêm vài đầu việc. Ba, mẹ, rồi anh hai, mỗi người một tay bị con xoay như chong chóng. Con yêu cầu cả nhà phải ngủ chung với nhau, chắc là để con xoay cho dễ đây mà. Thôi kệ, mình là con gái. Con gái, vốn dĩ đã có những đặc quyền, như một lẽ hiển nhiên.

Thêm tuổi mới, ba mẹ mong con luôn vui vẻ, khỏe mạnh. Còn chiều cao, cân nặng, cứ mỗi tháng, mỗi năm nhích thêm một chút là được rồi, kẻo mà lớn nhanh quá, con tự mở tủ lạnh được mất thì sao. Mới đó đây thôi, anh hai đã gần xong lớp một, rồi con chẳng mấy chốc cũng vào lớp một, rồi con chẳng thèm đòi ngủ chung nữa đâu.

Ôi tháng năm, sao mà nhanh quá!

Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ