Cuộc sống, sẽ có những ngày bạn thấy mình vô cùng bận rộn.
Những ngày khiến bạn kiệt sức.
Bạn mệt nhoài, bạn rối.
Bạn cáu gắt với xung quanh, bạn nổi đóa với người thân xa gần…
Mệt quá, bạn bỏ mặc. Bạn cầm phone, lướt lên xuống vô hồn.
Một đứa bạn xa lơ lắc nào đó mới đăng hình vi vu, một sao nào đó vừa lên xe hoa, Nga vừa ném bom Ukraine, blah blah… Những dòng feeds vu vơ làm bạn dễ chịu, giúp tạm quên đi bao thực tại ngổn ngang.
Rồi bạn ngủ quên lúc nào không hay biết, chiếc phone bên cạnh vẫn ting ting báo notification.
Vậy là hết một ngày…
Cuộn phim đó cứ thế lặp lại, thường xuyên.
Tháng năm trôi qua, không ít lần bạn giật mình dằn vặt. Sao đời mình cứ mãi kẹt lại ở những thước phim đó?! Sao mình bận rộn quá vậy?!
Nhưng mà, một ngày 24 giờ, mỗi tuần 7 ngày, một năm 365 ngày, lẽ nào bạn chẳng lúc nào rảnh rang?
Vậy những khi rảnh rang, bạn đã làm gì?
Một buổi rảnh rang, bạn hãy thử lấy ra một tờ giấy trắng, và một cây bút. Uống nước, hít thở vài hơi thật sâu, rồi thử viết ra, tất cả những việc phải làm, trong những ngày bận rộn nhất.
Bạn sẽ nhủ là viết ra nhiều lắm. Nhưng lạ kỳ thay, mới được dăm ba gạch đầu dòng, thì đã không biết viết gì thêm nữa. Cũng nhiêu đó việc thôi, chỉ là nó cứ lặp lại, chỉ là do mình trì hoãn.
Ngồi ngó đi ngó lại mấy dòng vừa viết ra đó…
Giặt đống quần áo, phơi đống quần áo, rã rời tay chân. Nhưng kìa, có thể làm vào ngày rảnh được không? – Có thể chứ. Chỉ là sáng hôm trước ngủ dậy hơi trễ, nên lười, nên thôi, để cuối tuần làm luôn thể.
Dọn dẹp cái phòng, lau qua cái nhà. Có thể làm vào ngày rảnh được không? – Có chứ. Chỉ là hôm đó chưa có hứng, để cuối tuần hẵng làm. Dù gì thì cũng lên lịch cho nó rồi mà.
Đi chợ. Có thể làm vào ngày rảnh được không? – Có. Nhưng đi một mình không vui, phải đợi đứa bạn đi cùng, cơ mà cuối tuần nó mới rảnh.
Làm báo cáo. Có thể làm vào ngày rảnh được không? – Có chứ. Nhưng cuối tuần mới phải nộp cơ mà, cứ từ từ đi. Mình còn bao nhiêu là việc quan trọng trong đời.
Mấy bài tập, hứa hẹn hoài vẫn chưa nộp. Sáng dậy sớm chút làm được không? – Được. Nhưng sáng nay lỡ dậy trễ rồi, thôi thì để tối. Tối lại mệt nhoài, thôiđể dành sáng hôm sau, hay cuối tuần cũng được…
Cứ thế…
Lạ kỳ thay, bao vấn đề trong những ngày bận rộn, hóa ra lại khởi nguồn từ những ngày rảnh rang?!
Có ai đó, hình như là Einstein, nói rằng: thời gian rảnh sinh ra số phận. Thoạt đầu nghe khó hiểu, nhưng càng ngẫm càng thấy chí lí.
Chẳng phải là, mọi thứ xấu xa đều do rảnh mà ra. Rảnh thì mới rượu bia, rảnh thì mới cờ bạc, rảnh thì mới nghiện thứ nọ thứ kia…
Và mọi điều tốt đẹp, cũng là nhờ rảnh mà làm được cả. Đọc vài trang sách, nghe một podcast hay, chạy bộ mỗi ngày, viết nhật ký, nhìn nhận bản thân, học thêm gì đó mới mẻ… Cũng đều là rảnh thì mới làm được mà.
Bạn không thể dối lòng rằng, đời mình không hề có lấy một chút rảnh rang. Chỉ là ở quãng nghỉ giữa những kì bận rộn, những lúc rảnh rang đó, bạn đã chọn làm gì?! Bạn chủ động, bạn chăm chỉ, bạn chọn lấy những điều tốt đẹp, hay bạn lười biếng, bạn trì hoãn, bạn chọn những điều vô vị, tiêu cực, xấu xa?
Chỉ là lựa chọn, rồi hành động, rồi thói quen thành hình, rồi số phận định hình.
Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ