Để lòng dịu lại…

Cho lòng ấm lại
Để lòng dịu lại

Bữa giờ, vợ ho, tôi cũng xuề xòa, ho vài bữa rồi sẽ khỏi. Nhưng vài tuần rồi vẫn ho, chưa khỏi. Qua nay, thấy ho nhiều hơn, từng cơn ho dài, lại còn mệt nữa, nên tôi đâm lo, giục vợ đi khám thử xem thế nào.

Bác sĩ bảo chuyển mùa, phải giữ ấm, nghỉ ngơi, ít ra gió, ít máy lạnh. Chất lượng không khí SG ngày càng kém. Nếu được thì mỗi sáng tối pha thêm chút mật ong với nước ấm để dùng, tốt cho người ho.

Thế là buổi tối, tôi phụ vợ cơm nước, dọn dẹp một chút. Trước khi ngủ, pha cho vợ ly nước ấm, nhỏ thêm chút mật ong. Đã bao lâu rồi, tôi chưa nấu một món gì đó? Đã bao lâu rồi, tôi không pha cho vợ một ly mật ong?

Cuộc sống vội vã dễ dàng đẩy ta vào những thói quen mơ hồ, những lặp lại mơ hồ, dễ dãi, những mặc nhiên. Mặc nhiên phải có cơm ngon, canh nóng, chén phải sạch, con phải ngoan, nhà cửa phải gọn gàng. Mặc nhiên ai lúc nào cũng khỏe, mặc nhiên cho những trách nhiệm đảm đương. Người này không làm, người kia cũng kệ. Ta mượn những lý do, để lặng thầm biện minh, lặng thầm đổ lỗi, lặng thầm trách móc.

Nhưng là dưới một mái nhà, khi đã cùng xây nên, thì chẳng ai có thể chịu trách nhiệm hoàn toàn, cho những công việc, những vấn đề, có tên và không tên.

Nó không thể nào rành mạch từng nhiệm vụ, từng vai trò. Sẽ là người này nghĩ cho người kia một chút, nghĩ tới ngày mai, rồi làm cái này cái nọ, dù là khác đi, dù không thoải mái, dù là có chút khó chịu. Bởi có thể lúc này, có người đang không thoải mái, đang còn khó chịu hơn mình bội phần.

Mỗi người, đều đang gồng lên, vì những điều đang đảm đương. Và mặc nhiên phải khỏe. Đã bao lâu rồi, hai vợ chồng chưa ốm, hay giả vờ không ốm, cũng không nhớ rõ nữa.

Đã bao lâu rồi, ta không chậm lại một chút, để thấy nhau không khỏe? Để xem là có đang ổn không? Để còn pha cho nhau một ly mật ong, trong những ngày SG mưa gió.

Để là bớt ho, để lòng dịu lại…

Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ