Sài Gòn những ngày mưa rả rích. Bạn có thể vui vẻ chọn bus đi làm, hoặc làm ở nhà, hay mặc áo mưa. Bạn mặc nhiên không hậm hực trong lòng cớ sao trời lại mưa hoải mưa hoài thế. Ta hiểu rằng không thể tìm thấy tất thảy sự dễ chịu trong một năm, một mùa, hay chỉ một ngày. Một năm, bốn mùa xuân hạ thu đông. Sài Gòn, hai mùa mưa nắng. Ngày, có phải từ đêm trắng sinh ra?!
Không thể tìm thấy tất cả những điều tốt đẹp ở cùng một con người. Người này sâu lắng, người kia sôi nổi, người này quảng giao, người kia khép lòng mình. Có người tinh tế, người nọ lại vô tư, vô tâm. Cũng có nhiều người, vừa tinh tế, lại vừa vô tâm (có không nhỉ?!)…
Một người, bên ta một đời, có thể là người luôn lắng nghe, nhưng không phải điều gì cũng nói. Có thể hết mực yêu thương, nhưng không phải lúc nào cũng tươi tắn dịu dàng. Có thể rất gọn gàng, rõ ràng trong tâm trí, nhưng đôi khi xuề xòa, quên nọ quên kia. Có thể chu toàn tất thảy mọi việc trong nhà, và ngoài nhà, nhưng có những quãng không thể tự mình trang trải đủ các hóa đơn…
Con người luôn mưu cầu sự toàn vẹn, và hoàn hảo. Ta muốn ôm lấy tất thảy những sắc màu cuộc sống, trong cùng một khoảnh khắc. Ta muốn một ai đó phải tổng hòa tất cả mọi điều tốt đẹp, thì mới vừa lòng. Nhưng nếu luôn mong chờ sự toàn vẹn, luôn muốn ai đó phải khác đi, có lẽ vấn đề đang nằm ở chính ta. Làm sao có thể tổng hòa tất cả vào trong một?! Hãy lắng nghe, ngắm nhìn, và cảm nhận từng-cái-một, trong tất cả.
Bốn mùa xuân hạ thu đông, mỗi mùa một sắc, màu. Nếu từng khối màu được đặt vào đúng chỗ, và cảm nhận, chẳng phải ta chính là họa sĩ tài ba của lòng mình. Mỗi người, mỗi phẩm chất, cũng là những nét màu khác nhau như thế. Ta cũng phải học cách xếp những khối màu ấy vào đúng nơi, đúng chỗ, như thế.
Hãy cùng nghe chim hót khi xuân về, ngắm những cơn mưa mùa hạ, lòng thêu hoa mỗi độ chớm thu, và tựa vào nhau qua mùa đông lạnh giá. Cuộc đời thật đẹp biết mấy. Đến một lúc nào đó, ta có thể nhìn thấy nơi một người nào đó – đang đi cạnh ta – những nhẹ nhàng trong im lặng, yêu thương trong hờn giận, những chân thật, và cả hy sinh, trong vụng về… Đó là lúc tình yêu, sự bao dung, thấu hiểu, những ngọt ngào đơm hoa.
Đã đi cùng nhau, qua bao mùa SG mưa nắng. Cũng đã cắt bánh kem cùng nhau, hơn chục năm rồi, từ lúc chỉ có hai người, rồi ba người, rồi bốn người, cùng nhau thổi nến. Mỗi lần như vậy, là một dịp để cùng nhìn lại, bức tranh đang vẽ cùng nhau ấy, các khối màu đã được trả về đúng chỗ hay chưa?
Chúc mừng sinh nhật – người bên cạnh. Những người chưa toàn vẹn, hãy đi cùng nhau thật lâu, để cùng xây nên những điều toàn vẹn, cùng nhau.
Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ