Những lời Khen – Chê

Những lời Khen – Chê
Những lời khen - chê

Hồi trước, nếu ai đó vô tình, hay hữu tình quở thằng con dăm ba tuổi của mình nghịch quá, hay lầm lỳ quá, thì trong đầu mình như có cục than đỏ, muốn nổi đóa lên ngay. Hoặc giả các cô ở trường khen con hiếu động, cá tính, thích đọc sách này kia, là mình lại thấy sướng rơn, vậy là vui cả ngày.

Bây giờ, mình vẫn còn, nhưng đỡ nhiều rồi.

Dù khen, hay chê, về bản chất có lẽ chỉ xoay quanh một điều thôi, là ai đó đang muốn người khác phải giống như điều mà họ-tin-là-đúng.

Theo những lời khen chê, rồi họ cũng sẽ dần như mình. Rồi mình sẽ an tâm mà sống. Ai cũng như mình cả, thì mình chắc chắn là đúng rồi…

Nếu là nhân sinh quan giống nhau, cùng theo đuổi những giá trị như nhau, thì có lẽ cuộc đời này chỉ toàn những lời khen. Như vậy sẽ không còn than đỏ trong đầu, lúc nào cũng sướng rơn, ngày nào cũng đều vui cả.

Nhưng thế giới bên ngoài kia rộng lớn biết bao. Cuộc sống muôn màu, vì những điều không giống nhau, vì những điều mới mẻ… Khi vòng tròn xung quanh mình bớt hẹp đi, mở rộng ra, đến một ngày khi gặp những cuộc đời khác mình, những con người không giống mình, thì đơn giản đó là một cuộc đời khác, một con người khác. Họ thật mới mẻ, thật thú vị, họ là một cuộc đời đáng sống khác.

Nhìn gần lại, thì những đứa con của mình, cũng vậy. Con là một bản thể riêng biệt, không thể giống mình, hay giống một ai đó.

Nên mình vẫn đang cố gắng tách con khỏi những lời khen chê, mỗi ngày.

Con có thể không đọc sách, con có thể biếng ăn, con có thể nằm sóng xoài giữa sân trường không chịu về. Mình sẽ khó chịu, sẽ bực mình, bẽ mặt, nhưng đó là con, của hiện tại, ngay lúc này.

Rồi con sẽ tự thích đọc sách, khi có đủ sách hay. Rồi con sẽ ăn, khi con vận động đủ nhiều, khi mẹ phát hiện ra những món con thích, và nấu cho con. Rồi con sẽ muốn về nhà, khi nhà là nơi ấm áp, đầy tình yêu thương, hoặc ở nhà có đồ chơi mới.

Nên thôi hãy vội chê con lười biếng, chây lì, cứng đầu nghịch ngợm…

Một kết quả, hay một hiện trạng, âu cũng là việc đã rồi. Một quá trình, một nỗ lực, hay một điều ấm áp từ con tim biết yêu thương, mới là thứ cần động viên, hay góp ý.

Viết ra những điều này, để nhắc nhở bản thân mình thôi, chứ không gì cả. Bởi dạo này bị vợ phàn nàn là áp đặt quá, khen chê la mắng con vô tội vạ. Lại còn bị bắt đi học lại lớp PDEP, thật là đau đầu.

Be Daddy – Be Happy | Nhật Võ